Có một con đường, mang tên Trần Duy Hưng ...

06 . 10 . 2018

Nếu một ngày đẹp trời, em có hỏi tôi “Anh oie cung đường nào của Hà Nội đẹp nhất?”

Ngồi xuống đi tôi sẽ chẳng ngại ngần kể cho em nghe về đường Trần Duy Hưng.

Dân tình thủ đô thường kháo nhau về Hoàng Diệu rẽ qua Phan Đình Phùng thẳng tới Thanh Niên niên rồi vòng về Kim Mã, nhưng với tôi, chúng quá tầm thường. Có thể do tôi chưa từng một lần nắm tay, cùng em rảo bước trên những cung đường đó, nên chưa cảm nhận được vẻ đẹp ma mị mà chúng đem lại.

Vậy tại sao lại là TDH? Đơn giản vì hơn 2 năm lại đây ngày nào tôi và TDH chả chạm mặt nhau ít nhất 2 lần sáng đi tối về. Mặc dù, tôi chưa bao giờ dừng lại thật lâu, để ngắm thật kĩ cung đường này, từng biển báo, từng hàng cây, … tất cả chỉ là thoáng qua, nhưng cũng quá đủ để tôi nhìn thấy vẻ đẹp ẩn chứa trong nó.

TDH từ đêm trở về sáng vốn đã đẹp, không bởi vì huyền thoại về nó. Đó là trước thôi, nay từ ngày hàng cây phong lá đỏ đang vươn mình lớn từng ngày, nó còn lung linh hơn bội phần. Nhớ hồi đầu thu báo đưa tin “Phố TDH đổi diện mạo mới với hàng cây phong chuyển mình đỏ lá chào thu”, tôi cũng háo hức chiêm ngưỡng lắm. Nhưng được cái lều báo toàn bốc phét, lướt dọc suốt đường TDH hàng cây phong đỏ lá trong mắt tôi thu nhỏ lại đúng bằng một ngọn cây với leo ngeo dăm bảy lá chuyển màu cam đỏ, không biết là do sắp tèo hay là do mùa thu nữa.

Thời thế thay đổi rồi huyền thoại về TDH cũng thay đổi theo. Ngày xưa theo dân tình kể lại TDH lắm các em gái xinh tươi lắm, thế mà giờ đây mỗi khi đêm về lượn qua đây tôi chẳng còn được thấy nữa. Chỉ nghe nẹt bô bên cạnh mấy anh zai wave tàu mời chào “Vui vẻ tí không em?”. “Đéo anh ạ, đi với anh em không vui :|” - đôi lần tôi mỉm cười đáp lại.

Thế đấy, nếu tương lai chưa có gì thay đổi thì Hà Nội trong tôi, TDH vẫn là the best.

À gốc cây số 6 từ chân cầu vượt, ace đi qua thấy bóng dáng tôi quen quen thì vẫy tay chào nhau tiếng nhé 😐

Hà Nội mùa thu,
5h sáng trời se se lạnh

Photo: Tuandz

27 . 08 . 2021

Hà Nội một ngày mưa không ngăn nổi bản thân nhớ về đôi điều cũ kỹ.
Là một đêm mưa tháng 4, TDH-NCT, đã từng là những điều điên khùng như thế.
Viết để quên, đọc để không còn phải nhớ.
Đến cuối cùng, thứ giết chết chúng ta là thời gian chứ không phải là kỷ niệm.
Goodbye 🙏


Có một con đường, mang tên Trần Duy Hưng ...
http://anhlt.net/co-mot-con-duong-mang-ten-Tran-Duy-Hung.html/
Author
anhlt
Posted on
August 27, 2021
Licensed under